Cẩm nang du lịch
Đà Lạt, thành phố của những câu chuyện. Câu chuyện lang thang Đà Lạt, chuyện đèn giao thông, chuyện lũ bạn thân và lần này là câu chuyện về bánh tráng nướng Đà Lạt...
Hẳn ai đến Đà Lạt cũng biết đến Bánh tráng Bà Khùng nổi tiếng nằm trên đường Nguyễn Văn Trỗi. Riêng với đám nhóc chúng tôi, chỉ quen gọi là bánh tráng bà Móm.
Tôi vẫn nhớ như in ngày thứ tư hôm ấy, tiếng chuông reo báo hiệu kết thúc một buổi chiều thảnh thơi chỉ có ba tiết học.
“Về ghé làm cái bánh tráng bà Móm đi Thư”, mấy đứa bạn tôi rủ rê nhau.
“Ủa, bánh tráng nướng bà Móm ở đâu vậy, ngon không, tao đi với.”
“Bà bánh tráng gần nhà Thư á, ngon lắm, mà bả hay chửi nên tao không dám đi một mình, con Thư quen nên phải rủ nó đi chung.”
Quái, nghĩ cũng lạ lùng, tôi mạn phép xin đi cùng mặc dù nhà thì ở hướng ngược lại. Cũng là những hàng ghế sắp gọn bên lò than đỏ hồng như bao hàng bánh tráng khác ở Đà Lạt, lúc đấy hàng của bà không đông khách như bây giờ, bởi khi đó du lịch Đà Lạt chưa phát triển, vẫn còn nguyên sơ lắm, khách ăn bánh đa phần là khách địa phương thôi.
“Thư hả, ngồi đi. Mấy đứa ăn bánh gì cô nướng cho.”
Mạnh dạn gọi một cái bánh tráng trứng gà mà lòng nơm nớp lo sợ, liệu bà có hung dữ như lời đồn? Nhưng không, bà tập trung nướng bánh, đôi tay thoăn thoắt đặt chiếc bánh tráng lên bếp than đỏ rực lửa nướng sơ cho giòn, nhẹ nhàng cho một lượng mỡ hành vừa đủ, đập thêm một quả trứng gà đánh đều, chưa đầy một phút chiếc bánh tráng nóng hổi được ra lò, thơm nức mũi.
Bánh giòn rụm, cắn một miếng ngập mỡ hành và trứng gà ngon không cưỡng nổi. Công nhận bánh bà làm ngon thiệt, tôi nghĩ cái bí quyết chính là do bà đánh bông trứng trong khi nướng bánh giúp trứng nở hơn, lớp trứng dày và xốp ăn rất “sướng” miệng. Bánh tráng Đà Lạt dù ăn hàng nào đi nữa cũng sẽ có một hương vị riêng, chỉ vài ba con tép khô, đôi cọng hành lá cùng chút xíu dầu ăn, ấy vậy mà làm người ta “nghiện” mãi không dứt được.
Kết cục thê lương cho việc bất chấp đi ăn bánh tráng là quảng đường đi bộ về nhà xa gấp đôi. Nhưng chẳng sao, ăn được một chiếc bánh ngon là lòng lâng lâng vui sướng cả buổi chiều.
Nhưng không hiểu vì lý do gì mà bao năm qua tôi vẫn chưa quay lại ăn bánh tráng của bà, bởi nhà xa ngược đường hay do bà “khùng” như mọi người hay nói về bà? May mắn sao những kí ức về bà trong tôi vẫn đẹp, người phụ nữ gầy nhom, tóc xoăn với gương mặt hay đăm chiu có vẻ hơi khó tính, và đặc biệt là bà… nướng bánh tráng ngon.
Mọi người đến ăn cứ nói là bạn nhỏ Thư nhen, còn có bị bà nhăn không thì mình không đảm bảo, có khi giờ bà còn chẳng nhớ Thư là đứa nào, do “nó” đi học xa mấy năm rồi. Hì.
Dalat, the City of Stories !!!
[Dalat, the City of Stories] Nơi lưu giữ những câu chuyện của bạn
Đà Lạt ngày càng phát triển, bởi vậy mà các loại hình dịch vụ du lịch xuất hiện ngày càng nhiều. Các quán cà phê vì thế cũng mọc lên nhan nhãn với đầy đủ các chủ đề và thể loại khác nhau. Nhiều quán được chuẩn bị thực sự chỉn chu cùng các công thức nước uống được tìm tòi một cách bài bản, bên cạnh đó cũng không ít các quán cà phê nửa vời và chỉ làm cho có… Sau đây là một vài quán cà phê mà bản thân mình cảm thấy ổn, từ cách bố trí cho đến nước uống. Không tự tin là người có nhiều kinh nghiệm review, tuy nhiên đây là những gì mình đã trải nghiệm và mong rằng mọi người sẽ cảm thấy hứng thú.
Đà Lạt, cái xứ gì bé tẹo, cũ kĩ lại làm bao kẻ si mê. Cớ vì sao làm người chưa đến thì ngơ ngẩn mong mỏi một chuyến đi, người đến rồi thì lại lưu luyến mãi chẳng muốn rời. Đà Lạt nào cần quảng cáo, chính những nét đẹp mang đầy chất riêng, thuần khiết, tươi mới của Đà Lạt khiến du khách chủ động tìm tới đấy thôi.
Đà Lạt những ngày tết Covy trở về với cái đặc trưng vốn có trước kia của nó. Không vội vàng tấp nập, không ồn ào náo nhiệt, nhẹ nhàng và yên bình. Mọi người ai cũng nói Đà Lạt dạo này “dễ thở” hơn hẳn khi đường phố không còn tình trạng kẹt xe, không còn khách du lịch nữa. Nhưng thiết nghĩ chắc Đà Lạt cũng buồn, buồn vì không còn nghe ai than thở, buồn vì đã quen với không khí náo nhiệt thường ngày. Đà Lạt vẫn đang đợi mọi người đó, vẫn luôn sẵn sàng dang tay chào đón và vỗ về những tâm hồn trở nên an yên sau cánh cửa bão táp. Hẹn gặp mọi người vào ngày hết cách ly nhé.
Đà Lạt – Thành phố của những câu chuyện, những dòng tâm sự, hay những nỗi lòng chưa kể. Đà Lạt, cái tên nghe sao mà thân thương quá, dẫu chỉ là một chốn để đến và đi, chỉ là nơi dừng chân của những bạn trẻ ưa lãng mạn, nhưng lại khiến người ta vội đến mà không nỡ rời đi với bao nổi niềm khôn nguôi.
Dạo này vì anh Covid mà mọi thứ bị trì hoãn, cuốn sạch bao kế hoạch còn đang dang dở, nhưng may thay, nhờ đó mà chúng tôi lại có dịp ngồi cùng nhau sau những tháng năm dài xa cách. Ôn lại những câu chuyện cũ, kể những câu chuyện mới, chỉ cần một đứa nói những đứa còn lại sẽ chăm chú lắng nghe. Hạnh phúc đôi khi chỉ cần vậy. Thứ bảy này là buổi họp mặt cuối trong kỳ nghỉ Covy, chúng nó sẽ lại đi tiếp, riêng mình ở lại. Sao thấy, hồi hộp quá…
Đà Lạt, thành phố của những câu chuyện... Tôi lại định luyên thuyên về một số điều ở Đà Lạt, hỡi những người bạn cũng yêu Đà Lạt như tôi, các bạn đừng bỏ qua post này nhé~
Buồn cũng nghĩ tới Đà Lạt, vui thì cũng thế, cô đơn thì đi Đà Lạt, có bạn lại cũng đi Đà Lạt nốt, nếu bạn xuất hiện một trong những triệu chứng như trên, xin tuyên bố, bị cuồng Đà Lạt mất rồi. Đà Lạt có gì mà nhiều người cuồng si đến thế, mình cũng chẳng hiểu tại sao, vì yêu cứ đâm đầu thôi. Mỗi một hành trình đem lại cho bản thân một trải nghiệm khác, còn đến đến với Đà Lạt thì có tất thảy, bao gồm cả những câu chuyện riêng mang đậm dấu ấn cá nhân. Dalat, the City of Stories, dưới đây là những câu chuyện về hành trình mới lạ đến với Đà Lạt, bạn đã nghe hoặc thử bao giờ chưa?
Cẩm nang du lịch
Quên mật khẩu? Hãy điền địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được một liên kết để tạo một mật khẩu mới.